Bài giảng Tiếng Việt 1 - Bài 4: Nếu không may bị lạc (Tiết 1)(Đào Thị Nhung)
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Tiếng Việt 1 - Bài 4: Nếu không may bị lạc (Tiết 1)(Đào Thị Nhung)", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
1 Quan sát bạn nhỏ a) Bạn nhỏ đang ở đâu? Vì sao bạn ấy khóc? a) Nếu gặp phải trường hợp như bạn nhỏ, em sẽ làm gì? Đọc Đọc mẫu Nếu không may bị lạc Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội. Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thẩn kẻo bị lạc. Nếu không may bị lạc, các con nhớ ra cổng này. Nhìn kìa, cổng có lá cờ rất to”. Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy tìm vừa gọi “Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang chờ ở đó. (Theo Phạm Thị Thúy – Tuấn Hiển) 2 Vần mới: oanh – ngoảnh lại Nếu không may bị lạc Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội. Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thẩn kẻo bị lạc. Nếu không may bị lạc, các con nhớ ra cổng này. Nhìn kìa, cổng có lá cờ rất to”. Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy tìm vừa gọi “Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang chờ ở đó. (Theo Phạm Thị Thúy – Tuấn Hiển) Em hãy tìm từ khó trong bài Luyện đọc từ ngoảnh hoảng suýt hướng đường Nếu không may bị lạc Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội. Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thẩn kẻo bị lạc. Nếu không may bị lạc, các con nhớ ra cổng này. Nhìn kìa, cổng có lá cờ rất to”. Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy tìm vừa gọi “Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang chờ ở đó. (Theo Phạm Thị Thúy – Tuấn Hiển) Em hãyĐọc tự ngắtnối tiếp câu câu vào SGK Luyện đọc câu dài: Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Nếu không may bị lạc Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội. Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thẩn 1 kẻo bị lạc. Nếu không may bị lạc, các con nhớ ra cổng này. Nhìn kìa, cổng có lá cờ rất to”. Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy tìm vừa gọi “Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam 2 suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang chờ ở đó. (Theo Phạm Thị Thúy – Tuấn Hiển) Nên chia cácĐọc đoạn nối trong tiếp đoạnbài như thế nào? Giải nghĩa từ khó: Đông như hội: rất nhiều người. Mải mê: ở đây có nghĩa là tập trung cao vào việc xem đến lúc không còn biết gì đến xung quanh. Ngoảnh lại: quay đầu nhìn về phía sau lưng mình. Suýt (khóc): gần khóc. Nếu không may bị lạc Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội. Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thẩn kẻo bị lạc. Nếu không may bị lạc, các con nhớ ra cổng này. Nhìn kìa, cổng có lá cờ rất to”. Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy tìm vừa gọi “Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang chờ ở đó. (Theo Phạm Thị Thúy – Tuấn Hiển) ĐọcĐọc theo toàn nhóm bài Nếu không may bị lạc Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội. Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thẩn kẻo bị lạc. Nếu không may bị lạc, các con nhớ ra cổng này. Nhìn kìa, cổng có lá cờ rất to”. Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy tìm vừa gọi “Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang chờ ở đó. (Theo Phạm Thị Thúy – Tuấn Hiển) Thi đua
Tài liệu đính kèm:
 bai_giang_tieng_viet_1_bai_4_neu_khong_may_bi_lac_tiet_1dao.pptx bai_giang_tieng_viet_1_bai_4_neu_khong_may_bi_lac_tiet_1dao.pptx





